Friday 21 June 2013

 
Trân trọng thông báo

Nhạc sĩ NÐ Thiện nhờ Biển Ðông thông báo đến quí vị yêu nhạc: Hiện có 50 tuyển tập nhạc, gồm 26 bản nhạc đã phổ biến trên blog và web, được đóng thành tuyển tập; nhạc sĩ Thiện có ý tặng quí vị ủng hộ trong suốt thời gian hơn hai năm qua.Trân trọng mời quí vị đọc bài "Lời mở đầu" phía dưới để biết thêm chi tiết.

8/5/2013

Xin giới thiệu "Lời mở đầu của Tuyển tập nhạc"  



Lời mở đầu

Kính thưa: Quý vị và Quý Bạn yêu nhạc


N
hững bản nhạc mà trong đó có một số bài thơ của nhiều Thi-sĩ được phổ thành nhạc bản, đã được phổ biến trên blog và web, nay được tập hợp thành "tuyển tập nhạc" với hai mươi sáu bài nhạc cùng với các bản hợp âm, hân hạnh đến với Quý vị và Quý bạn yêu nhạc.

Trước hết, tôi cảm ơn sự giúp đỡ của blog Biển Ðông 75 và www.biendong75.net, đã dành cho một chỗ đứng để đưa nhạc của tôi đến với các bạn yêu nhạc.

Tôi sẽ không bao giờ quên sự ủng hộ của Quý vị và Quý bạn yêu nhạc. Ðể đáp lại sự ủng hộ này, nhạc và hợp âm được đóng thành "tuyển tập" để tặng thân hữu, và sẽ tặng 50 quyển đến Quý vị và Quý bạn đầu tiên liên lạc với tôi, vui lòng liên lạc theo email 


Nếu có sự yêu cầu, tôi sẵn sàng góp ý kiến về "kỹ thuật viết nhạc..." trong khả năng của mình với các bạn mới bắt đầu bước vào đường viết nhạc và gặp khó khăn. Ðưa ra đề nghị này là vì tôi đã có kinh nghiệm qua thời gian viết nhạc nhưng không đủ kiến thức về nhạc lý và, vì vậy, nhạc của tôi được viết theo cách, "một lời, một chữ ghép một nốt nhạc... và cứ thế thành bản nhạc".

Ðể giải quyết vấn đề "nhạc lý" nêu trên, tôi đã phải mất một thời gian dài học hỏi. Sau khi kết thúc việc học, tôi nhận ra rằng, "nhạc" là một môn học từ A đến Z; nên hầu hết các quốc gia trên thế giới đều có trường âm nhạc. Riêng tôi, tôi chỉ học có hai môn: "kỹ thuật viết nhạc và hòa âm" để điều chỉnh những bản nhạc của tôi đã viết về phần nhạc lý. Ðồng thời, tôi chỉ có một ước vọng nhỏ là trình bày những gì đã học được với ý định tiếp tay các bạn để cùng đóng góp vào nền âm nhạc ở hải ngoại.

       Chúc Quý vị và Quý bạn thành công trên đường phát triển
           văn nghệ hải ngoại và Việt Nam tương lai.

Kính chào tất cả Quý vị và Quý bạn.
Ngô đình Thiện

Ðây là hình bìa "tuyển tập nhạc"




Chống Tàu cứu nước?

Chống Tàu cứu nước?

Trở lại Trang Quan điểm thời sự



"Quân đội nhân dân của Hồ chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam"

T
ừ mấy năm qua, bọn tay sai của đảng Việt gian cộng sản ở hải ngoại kêu gọi người tị nạn cộng sản cùng với chúng chống Tàu cứu nước. Cái điều khôi hài ở đây là chúng hoàn toàn không đưa ra đường lối, chính sách “chống Tàu cứu nước”; chúng không có một lời giải thích là làm cách gì để hóa giải cái công hàm mà Phạm văn Ðồng thay mặt Hồ chí Minh và đảng Việt gian cộng sản ký dâng Hoàng sa cho Tàu cộng ngày 14 tháng 9 năm 1958 v.v…

Thế cho nên: Quan sát và lắng nghe thật kỹ thì sẽ thấy bọn này và quan thầy của chúng chẳng có sách lược nào chống Tàu cứu nước, chỉ vớ vẩn tổ chức biểu tình với hình bản đồ Việt Nam màu đỏ và không cờ trước các sứ quán Tàu cộng. Thấy không ăn khách, chúng thay đổi chiến thuật bằng cách cầm cả “cờ Vàng lẫn cờ đỏ” với mục đích lừa người tị nạn cộng sản cùng đứng dưới cờ máu, tức là dùng cái bẫy chống Tàu để người tị nạn ở hải ngoại từ từ chấp nhận cờ máu. Nếu chúng thành công thì người tị nạn cộng sản sẽ rơi vào vòng thống trị của bọn Việt cộng. 


Ðể làm sáng tỏ vấn đề, Việt cộng và tay sai phải tuyên bố đường lối, chính sách rằng: đảng Việt gian cộng sản sẽ giữ vai trò nào; người tị nạn cộng sản ở hải ngoại sẽ giữ vai trò nào trong cái gọi là chống Tàu cứu nước; phải đối phó như thế nào cái công hàm bán nước; phải tuyên bố rõ ràng là cờ nào: Vàng hay đỏ sẽ là “quốc kỳ Việt Nam tượng trưng cho cuộc đấu tranh và phải giải thích lý do? Mọi sự liên hệ đến cuộc đấu tranh chống Tàu cứu nước phải được công khai loan báo trên các hệ thống truyền thông từ trong nước ra đến hải ngoại, và cộng đồng quốc tế.

Một điều quan trọng mà mọi người cần biết: bọn Việt công từ trong nước cùng với tay sai ở hải ngoại cho đến ngày hôm nay, chúng chưa một lần đề cập đến trách nhiệm giữ nước, bảo vệ dân của cái gọi là “quân đội nhân dân” của đảng Việt gian cộng sản. Chúng chỉ “hồ hởi phấn khởi” loan báo mua vài chiếc tàu cũ và vài phản lực chiến đấu cơ của Nga sô cho có vẻ màu mè riêu cua như là mua vũ khí để bảo vệ đất nước; tay sai ở hải ngoại đã vội vàng quảng cáo rầm rộ như là sắp đánh Tàu cứu nước. Nhưng chẳng bao lâu sau đó, chúng tuyên bố là chiếc tuần duyên hạm mua của Nga sô bắt đầu tuần tiểu bờ biển Việt Nam với hải quân Tàu cộng. Ðúng là “đảng” đã nhét “c..” vào miệng bọn tay sai của đảng ở hải ngoại vì đã tự bưng bô không đợi lệnh.

Trong quyển “Mây mù thế kỷ”, cựu đại tá quân đội nhân dân kiêm phó tổng biên tập báo Nhân dân Bùi Tín, ca tụng tài điều binh khiển tướng của đảng cộng sản tới mức tột cùng, mà mục đích là tạo huyền thoại cho cái tổ chức giết dân với cái tên “quân đội nhân dân” trong cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại.

Cái gọi là “quân đội nhân dân” giờ đây đã hiện nguyên hình chỉ là  tổ chức võ trang với nhiệm vụ bảo vệ đảng Việt gian cộng sản, không phải là quân đội quốc gia. Vấn đề này thêm sáng tỏ là vào ngày 25/12/2012, một tên trung tướng Việt cộng của viện đại học quân sự, đã tuyên bố và phổ biến trên web quân đội nhân dân với lời xác nhận: “Không chấp nhận quốc gia hóa quân đội nhân dân; quân đội nhân dân phải đặt dưới sự lãnh đạo và chỉ đạo toàn diện của đảng cộng sản Việt Nam”.  Không thấy me-xừ cựu đại tá Bùi Tín bình luận lời tuyên bố này, có lẽ, vẫn giữ ý định “huyền thoại hóa” quân đội nhân dân của đảng Việt gian cộng sản như đã viết trong “mây mù thế kỷ”?

Từ những diễn tiến đã xảy ra, ta có thể khẳng định: Việt Nam không có quân đội, đã không có quân đội thì làm sao bảo vệ đất nước?

Bởi vì, nhiệm vụ giữ nước và cứu nước là trách nhiệm của quân đội quốc gia, người dân sẽ cung ứng nhân lực, vật lực và mọi điều cần thiết. Việt Nam dưới sự thống trị của đảng Việt gian cộng sản thì cái gọi là “quân đội nhân dân” chỉ là tổ chức võ trang của riêng chúng.

Ngoại trừ thế giới cộng sản, bất cứ quốc gia nào trên thế giới cũng đều có quân đội và gọi là quân đội quốc gia với nhiệm vụ bảo vệ đất nước. Nhưng cái gọi là quân đội nhân dân của đảng Việt gian cộng sản chỉ với nhiệm vụ bảo vệ đảng của chúng, phục vụ ngoại bang và chém giết nhân dân Việt Nam khi cần, vì chúng không phải là quân đội quốc gia, đúng như lời khẳng định của tên trung tướng Việt cộng hôm tháng 12 vừa qua.

Tình trạng này sẽ không giải quyết được khi đảng Việt gian cộng sản còn thống trị Việt Nam. Việt Nam sẽ lâm nguy hơn nữa trước tham vọng chiếm Việt Nam của Tàu cộng. Chỉ còn một con đường duy nhất là tiếp tục đấu tranh; đấu tranh mạnh mẽ hơn nữa cho đến khi giành được quyền làm chủ đất nước, lúc đó Quân đội quốc gia sẽ được thành lập; quân đội này sẽ không nhận lệnh từ bất cứ đảng phái chính trị nào, chỉ nhận lệnh từ chính phủ dân cử của một quốc gia dân chủ như các quốc gia Tây phương; hoặc giống như QLVNCH của miền Nam Việt Nam dân chủ tự do trước 30/4/1975. Ðây mới là lúc nói đến chống Tàu cứu nước.

Khi đề cập đến QLVNCH, chúng ta có quyền hãnh diện và tuyên bố rằng: “QLVNCH là quân lực của quốc gia Việt Nam. QLVNCH với tiền đề “Tổ Quốc Danh Dự Trách Nhiệm” mà mọi người quân nhân đã thể hiện nhiệm vụ của mình, cũng như mọi sự hy sinh trong công cuộc chiến đấu bảo vệ Quốc gia và Nhân dân miền Nam Việt Nam”. Ðây là điểm khác biệt căn bản chính yếu giữa QLVNCH và cái gọi là “quân đội nhân dân” của bọn Việt cộng.   

Thành quả rút lui khỏi Huế năm 1968 của "Quân Ðôi Nhân Dân"    

Nếu bảo rằng ý kiến nêu trên là cực đoan, quá khích vì “quân đội nhân dân” cũng là quân đội của Việt Nam, xin hãy nhớ đến cuộc tàn sát đẫm máu người dân miền Nam trong cuộc rút lui khỏi Huế của “quân đội nhân dân” vào Tết Mậu Thân năm 1968, mà Bùi Tín đã viết bài chạy tội cho chúng cách đây hai năm; lời tuyên bố khẳng định của tên trung tướng Việt cộng mới đây v.v… Cũng nên nhớ rằng: đừng gọi cái “quân đội nhân dân” này là “quân đội Việt Nam” vì chúng cũng là thành phần giữ vai trò chính trong việc dâng đất nước cho Tàu cộng; chúng đâu có bảo vệ nhân dân khi Tàu cộng bắn giết dân Việt Nam ngoài Biển Ðông; chúng chỉ phục vụ bọn thái thú của Tàu cộng là đảng Việt gian cộng sản mà thôi. Còn nói rằng, chúng ta nên dùng ngôn ngữ lịch sự - xin trả lời: “Lịch sự không là ngôn ngữ thích hợp trong đấu tranh, chỉ có thắng hoặc thua!” Và đây là cuộc đấu tranh cho sự sinh tồn của cả dân tộc Việt Nam, nghĩa là, bằng mọi cách, phải giành “thắng lợi”.

Cuộc đấu tranh ngày càng thêm gay gắt. Ðảng Việt gian cộng sản hiểu rằng giờ lịch sử sẽ điểm số phận của chúng bất cứ lúc nào, giống như các đảng cộng sản Nga sô và Ðông âu. Ðể có thể trụ được càng lâu càng tốt… tức là thêm cơ hội vơ vét càng nhiều càng tốt, chúng phải tìm mọi cách vô hiệu hóa cuộc đấu tranh của người tị nạn cộng sản ở hải ngoại, bằng cách cho tay sai của chúng đẩy người tị nạn vào cuộc “chống Tàu cứu nước”, với những cuộc biểu tình trước các sứ quán Tàu cộng trong khi Tàu cộng không là mục tiêu ưu tiên trong lúc này. Bởi vì, đảng Việt gian cộng sản vẫn còn đó, vẫn còn thống trị Việt Nam, vẫn là thái thú của Tàu cộng, và chính chúng đã dâng đất nước cho Tàu cộng… Tại sao không chống bọn Việt gian này?

Sửa đổi hay không sửa đổi hiến pháp thì Việt cộng… vẫn là Việt gian; thay đổi tên đảng bằng bất cứ tên nào đi chăng nữa thì cái gốc “đảng Việt gian” cũng vẫn là “đảng Việt gian cộng sản”. Nhấn mạnh điều này là vì con rắn độc có thay da thì vẫn là con rắn độc, không thể nào thành “rồng” được. Thực tế hơn nữa, “mặt thật” của bọn Việt gian cộng sản ngày hôm nay không còn là thần tượng ‘người cộng sản yêu nước’ mà là bọn giết dân, buôn dân, bán nước”, vì lá bùa tuyên truyền lừa người đã hoàn toàn mất hiệu nghiệm. Ðể bọn tay sai làm cái công việc tuyên truyền cho “đảng” thì quá tồi tệ… không ăn khách, chỉ toàn là thất bại.

Tuy nhiên, đảng vẫn còn lá bài được chuẩn bị từ lâu, lá bài này là “quân đội nhân dân”, từng rêu rao nào là đánh thắng thực dân Pháp, Nhật, Mỹ Ngụy…, và đảng đã cho Bùi Tín viết sách (Mây mù thế kỷ) xuất bản hơn mười năm trước đây, dự trù cho cái “quân đội chỉ giết dân Việt Nam” thành “huyền thoại” trong cộng đồng tị nạn cộng sản ở hải ngoại thì, thưa quí vị, đã bị bể bạc từ lâu rồi; nên cái việc mua vũ khí của Nga sô đã được thổi phồng như là “yêu nước và bảo vệ đất nước” chỉ là màn kịch quá tồi tệ.

Ðể giữ ổn định trong nội bộ, một tên trung tướng Việt cộng phải vội vã khẳng định “không chấp nhận quốc gia hóa quân đội nhân dân”, có nghĩa là lời cảnh báo và xác định cho mọi người trong đảng biết, cho quan thầy Tàu cộng biết, “quân đội nhân dân” vẫn trung thành với bọn thái thú Tàu cộng tức là “đảng Việt gian cộng sản”, dù ngày mai “đảng” có thay tên đổi họ. Nếu cho rằng người viết bài này sai, “quân đội nhân dân” phải có thái độ và hành động để chứng minh cái sai trong bài viết này.

Những tổ chức thường tổ chức các cuộc biểu tình “chống Tàu cứu nước” phải thay đổi đường lối, đòi “quân đội nhân dân” phải tách rời và không chấp nhận mọi mệnh lệnh từ đảng Việt gian cộng sản; phải có hành động bảo vệ đất nước, bảo vệ biển đảo, bảo vệ người dân, đuổi bọn Tàu cộng hiện đang có mặt ở Việt Nam ra khỏi Việt Nam. Ðây chỉ là sự gợi ý tạo ra cơ hội giúp “quân đội nhân dân” thoát khỏi những khó khăn, để chuyển hướng có tính cách chuộc tội đối với dân tộc Việt Nam; và cũng là sự dự trù hủy bỏ cái gọi là “quân đội nhân dân” trong tương lai. Còn tiếp tục chơi trò tráo bài ba lá với nhân dân Việt Nam thì, một ngày nào đó, toàn bộ bọn Việt gian cộng sản sẽ phải đền tội trước nhân dân và lịch sử.

Ðây cũng là sự gợi ý cho những ai tổ chức “chống Tàu cứu nước” ở hải ngoại.

Chuyện phải đến nó sẽ đến. Phải chuẩn bị và thay đổi ngay từ bây giờ để đón nhận vì cơ hội không đến hai lần.

Ngày 8/5/2013 
Biển Ðông 75