Monday 16 October 2017

LỊCH SỬ KHÔNG BIẾT...


  • -----Original Message-----
    From: Ngoc Nguyen
    To: tong nhiem
    Sent: Sun, Oct 15, 2017 3:23 pm
    Subject: Oct 15 Chống Ác hoặc Chống Cộng



            LỊCH SỬ KHÔNG BIẾT BẺ CONG 
                  GIỐNG NHƯ SỬ GIA, NGƯỜI KỂ CHUYỆN, KẺ VIẾT      

=0=0=0=0=0=

Đại-Dương



Lịch sử cuộc chiến tại Việt Nam diễn ra từ năm 1945 đến 1975 tuy cùng một chiến trường mà mang nhiều tính chất khác nhau tuỳ thuộc mưu đồ tập thể và nhận thức của từng người: nội chiến Nam-Bắc, nội chiến Quốc-Cộng, chiến tranh Uỷ nhiệm, chiến tranh Giải phóng, chiến tranh Vệ quốc.

Nội chiến Nam-Bắc khi dân tộc Việt Nam ở hai bên bờ sông Bến Hải lâm vào cuộc tàn sát kéo dài từ năm 1954 đến 1975.

Nội chiến Quốc-Cộng diễn ra từ năm 1930 đến 1975 làm cho tình cảm dân tộc đi theo hai ngả: Cộng sản, Tư bản cho tới khi toàn bờ cỏi Việt Nam bị nhuộm đỏ.

Chiến tranh Uỷ nhiệm từ năm 1930 đến 1975 do Cộng sản Quốc tế đào tạo, huấn luyện, tài trợ cho Hồ Chí Minh phát động cuộc chiến giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp trên Bán đảo Đông Dương. Hoa Kỳ nhảy vào Việt Nam từ năm 1954 đến 1973 nhằm bảo vệ vùng đất phía Nam sông Bến Hải thoát khỏi sự thôn tính của Cộng sản Quốc tế.

Chiến tranh Giải phóng do Đảng Cộng sản Việt Nam tiến hành cuộc xâm lăng từ năm 1945 đến 1975 để thiết lập một Nhà nước Cộng sản trên toàn cỏi Đông Dương. 

Chiến tranh Vệ quốc từ năm 1954 đến 1975 chỉ để bảo vệ dân chúng phía Nam sông Bến Hải do Hiệp định Geneve năm 1954 tạo ra được hưởng đời sống tự do, độc lập, phát triển, hội nhập quốc tế.

Dân tộc Việt Nam đóng vai trò chính trên chiến trường mà yếu tố quyết định thắng/bại lại thuộc vào các thế lực quốc tế.

Hầu hết các sử gia thế giới, kể cả một số phóng viên quốc tế đã không hiện diện tại chiến trường lại có toàn quyền phê phán cuộc chiến đau thương, bi thảm nhất của dân tộc Việt Nam.

Phóng viên ngoại quốc ở Thủ đô Sài Gòn và các thành phố lớn chờ tin chiến trường do cộng tác viên bản xứ gởi về để sàng lọc và viết bài theo cảm nghĩ và định kiến cá nhân.

Giới sử gia, điện ảnh gia, kịch tác gia dựa vào hầu hết các tài liệu đó cùng với tài liệu tuyên truyền từ phe Cộng để sàng lọc thêm vài lần nữa nên lịch sử cuộc chiến Việt Nam khó tránh bị vo tròn bóp méo.

Cuộc chiến Việt Nam được giảng dạy tại học đường, biện luận trên các phương tiện truyền thông quốc tế đều thể hiện sự phiến diện từ các tài liệu nêu trên nên mọi tội lỗi đều trút lên đầu phe bại trận vốn không còn điều kiện chính thức để biện minh.

Vì thế, có một số người Việt Nam đã cất cao giọng “cái hoạ mất nước không do người trẻ … thế hệ trước sai làm tuổi trẻ phải lưu vong”.

Việt Nam Cộng Hoà mất có vô số nguyên nhân, nhưng, chẳng phải duy nhất trên quả đất này.

Đệ nhị Thế chiến đã có nhiều cường quốc bị kẻ thù cai trị như Pháp và đa số các nước ở Châu Âu cũng như Trung Quốc và một số nước khác ở Châu Á.

Nếu không được Hoa Kỳ và Anh Quốc sử dụng mọi phương tiện chiến tranh và hàng triệu binh sĩ đổ bộ lên đất Pháp thì Châu Âu có thể thoát khỏi ách thống trị của Đức Quốc Xã hay sao?

Thiếu Hoa Kỳ và Anh Quốc trực tiếp tham chiến thì liệu Trung Quốc và các nước Châu Á có thoát khỏi sự dày xéo của Đế quốc Nhật Bản hay không?

Việt Nam Cộng Hoà lập quốc từ năm 1955 đã phải đương đầu với cả Khối Cộng Quốc tế chứng tỏ ý chí độc lập và tinh thần bảo vệ quê hương, gia đình lên tuyệt đỉnh trong bối cảnh chiến tranh khủng bố và bao vây ác liệt.

Năm 1968, Phe Tự do có 1,4 triệu quân (VNCH 850,000, Hoa Kỳ 543,000 và số còn lại thuộc 5 nước đồng minh) so với 1 triệu cán binh (Bắc Việt 690,000 và 200,000 Việt Cộng cùng 170,000 Trung Quốc, 200 Bắc Triều Tiên). Theo Wikipedia.

Khi Mỹ rút quân và viện trợ thì cán cân quân số, phương tiện chiến tranh nghiêng về phía Cộng sản Quốc tế nên thắng/thua là tất yếu. 

Công dân Việt Nam Cộng Hoà vừa phải đương đầu với cuộc chiến toàn diện (quân sự, chính trị, văn hoá, kinh tế, khủng bố, gián điệp, ngoại giao) do Cộng sản Quốc tế phát động và điều khiển; vừa phải xây dựng và bảo vệ nền dân chủ non trẻ làm sao có thể ngang hàng với nền dân chủ Tây Phương vốn đã mất nhiều trăm năm để hoàn thiện. Cũng đừng quên thời đó, Việt Nam Cộng Hoà là hình tượng được nhiều quốc gia Châu Á ái mộ.

Con người sinh ra đều bình đẳng bất kể thuộc màu da, xứ sở nào, kể cả quyền tự do ngôn luận. Bất-bình-đẳng đều do chế độ chính trị tạo ra nên, mức độ dân chủ cũng biến thiên theo thời cuộc phù hợp với quyền lợi tối thượng của dân tộc hoặc của giới cai trị.

Quyền tự do công dân có thể bị hạn chế khi xuất hiện dấu hiệu gây hại tới lợi ích dân tộc mà người văn minh phải biết chấp nhận.

Mọi hành động liên quan đến số đông, kể cả xuất phát từ nhà lãnh đạo cao nhất quốc gia cũng phải chịu búa rìu dư luận dù đúng hoặc sai, họ chỉ có quyền biện minh mà không được phép cấm đoán. Chuyện này rất bình thường trong xã hội dân chủ nhưng bị đàn áp khốc liệt trong chế độ cộng sản, kể cả tại Việt Nam hiện nay.

Sống trong xã hội dân chủ ở Tây Phương sao lại chẳng nhìn thấy các vị nguyên thủ quốc gia bị dư luận chỉ trích kịch liệt, đôi khi rất vô lý, vẫn diễn ra hàng ngày?

Khi nhân danh bất cứ lý do nào mà có liên quan đến cuộc sống của số đông đều khó tránh búa rìu dư luận vì bị mổ xẻ tơi bời về chủ trương, đường lối hành động. Như thế, mới mong có được một chủ trương hợp tình, hợp lý, khả thi và trên hết phải phục vụ quyền lợi của dân tộc.

Tư tưởng của con người chỉ hình thành khi va chạm trong cuộc sống nên không hề có chuyện “bẩm sinh tư tưởng” hoặc "di dân tư tưởng"!

Đa số người Việt Nam lưu lạc khắp thế giới hiện nay đều thuộc diện “tị nạn cộng sản”, phần lớn di dân cũng nhờ nhóm “tị nạn cộng sản” bảo lãnh. Vậy, căn cước của người Việt hải ngoại không thể bị đánh tráo.

Cuộc vận động Chống Ác không Chống Cộng cũng khó tránh bị đưa lên bàn mổ. Một số người ủng hộ Chống Ác chỉ trích gắt gao bất cứ ai chủ trương Chống Cộng.

Lạ lùng chưa! Bản Tuyên bố bế mạc Đại hội Giới trẻ Thế giới ở Úc Đại Lợi gồm 3 điểm chính đều tập trung vào tố cáo chế độ Cộng sản Việt Nam; lên án hành vi chống lại dân tộc Việt Nam, làm tay sai ngoại bang, đòi đảng Cộng sản trả lại quyền làm chủ đất nước cho toàn dân; kêu gọi lật đổ chế độ cộng sản.

Ai có thể tin vào một tổ chức với chính sách, đường lối hành động bất nhất như thế?      


Đại-Dương

____________

Biển Đông 75
16.10.2017

Saturday 14 October 2017

Tụi Nó Lồm Theo Tau...


Chết Mẹ! Tụi Nó Lồm Theo Tau!!!  

Tư Nghèo (Danlambao)






"Tui" đây hổng phải là Tư nghèo à nghe. Nghèo đất không có để mà cạp thì có ma nào làm theo, bắt chước. Cái câu văng mạng mang hơi hướm chợ cá Quảng Nôm ở trên là dành cho anh Phúc dẹo, chủ nhân của mấy cái căn hộ chìm nổi ở bang Ca li phọc nha.

Chuyện nó như vầy: đầu tuần, anh Phúc dẹo nắm cổ hơn 1000 doanh nhân dzăng hóa, chiên dza kinh thế để "đặt vấn đề về nguồn ngoại tệ của Việt Nam bị chảy ra nước ngoài khi đề cập đến con số hơn 3 tỷ USD được chuyển qua Mỹ để mua nhà đất." (1)

Trời thần ơi, anh là thủ tướng, đứng dẹo đầu bang hội chú Phỉnh, mà đặt vấn đề với 1000 con buôn về chuyện người dân bỏ tiền mua nhà của đế quốc thì... là làm sao!? Mấy cha nội, bà ngoại "doanh nhân văn hóa" cỡ béc Hồ này thì mắc mớ, liên quan gì! Chúng có phải là thế lực thù địch, âm mưu kích động người dân bỏ nhà Việt đi mua nhà Mỹ đâu cha nội!

Nhưng nói gì thì nói, anh Phúc nhà mình lại cũng là người đóng góp cổ phần cho tổng số tiền vượt biên và định cư ở Mỹ.

Nè: 



Đó là cái nhà bị lộ. Còn bao nhiêu khu shopping, nhà hàng, rì sọt... bố ai biết được anh và các đồng chí dzô sản của anh đã, đang, và sẽ dọn bãi để hạ cánh an toàn tại xứ cờ hoa!?

Vậy có phải "tụi nóa lồm theo anh" không nè!

Trong cái gọi là "Diễn đàn kinh tế tư nhân" này, anh Phúc còn dẹo qua dẹo lại phán rằng: "Cho nên, ngành ngân hàng nên quan tâm để có chính sách thu hút nguồn lực trong dân" (2)

Giỡn hoài cha! Nội nghe cái cụm từ "thu hút nguồn lực trong dân" là hết hồn! Gì thì gì chứ cứ thuhút bằng cả một chính sách thì có ông bà chủ dân đen nào ngu dại ôm tiền lẫn cái đầu máu chui dzô?!

Còn cái dzụ này cũng cần phải nói nè: sao cái gì "hổng ổn" là cứ lôi đầu dân ra mà đỗ thừa. 3 tỷ USD vượt biên sang định cư ở Mỹ phần lớn là của những... đồng chí nào? Đứa nào mua nhà cho con trai chơi bời xả láng ở Mỹ lúc còn chưa làm thủ tướng (và lúc đó đang lo sói đầu vì không biết có bị ba X nó cho từ bờ xuống ruộng lúc nào). Và một lũ chuột ăn không chừa thứ gì, một bầy đàn tham nhũng mà đánh tham nhũng là ta đánh ta... Tiền bạc triệu, bạc tỉ đô tụi nó hốt qua những cú đấm thép, công trình dự án của Tàu khựa, những dịch vụ mua bán vũ khí có tiền huê hồng 25%... nó cất đi đâu! Cho vào ngân hàng nhà nước? Có mà điên! Và có mà ngu!

Vì vậy cho nên, cứ... lồm theo anh Phúc dẹo cho nó chắc cú. Có bao nhiêu tiền cứ cho nó vượt biên qua định cư ở nhà Mỹ cho nó kỹ.

Nói theo kiểu anh Phúc tại Diễn đàn Kinh tế tư nhân Việt Nam lần 2 - VPSF 2017: "Hai mươi năm sau bạn sẽ hối hận vì những gì bạn không làm, hơn là những gì bạn đã làm. Vậy nên hãy tháo dây, nhổ neo ra khỏi bến đỗ an toàn". (3)

Câu nói này anh Phúc mượn tạm từ ông nhà văn Mark Twain của Mỹ (sao cái gì cũng madzê in Mỹ quốc vậy trời! Hết nhà cửa cho tới dzăn chương!).

"Hãy ra khơi, rời khỏi bến đỗ an toàn". Anh dẹo nhà mình nhắn nhủ giới làm ăn buôn bán mà cứ như kêu gọi người dân Việt Nam tháo dây xã hội chủ nghĩa, nhổ neo búa liềm, rời khỏi bến đỗ thiên đường xã hội chủ nghĩa để lên đường... vượt biên.

Thì cần gì anh Phúc dẹo đầu nhắn nhủ. Chỉ cần nhổ neo, ra khơi, rời bến cho đúng... quy trình. Bước đầu của cái quy trình là phải mua trước vài căn nhà ở Mỹ, mở vài trương mục ở Cayman Islands, ở Bahamas... cho con cái qua trước để rành 6 câu chơi bời ở xứ Mỹ, rồi... mình sẽ hạ cánh sang sau mà chơi bời với chúng




Nguyễn Xuân Hiếu (ngoài cùng bên phải) - con trai của

Nguyễn Xuân Phúc tại California

Anh Phúc rành chuyện này quá mà!

Anh lồm thì người ta cũng lồm theo anh! Dzậy thôi! Có gì mà phải lồm xồm!

31.07.2017



____________

Biển Đông 75
14.10.2017