Saturday 29 May 2021

 

 

Ngôn ngữ:

Việt cộng và Việt Nam


Trần biển Ðông 

Lời Biển Đông 75: Cách đây không lâu, một làn sóng phẫn nộ từ trong nước ra hải ngoại về cái gọi là “cải cách chữ Việt” của đảng Việt gian cộng sản, qua một tên trí thức cộng sản, nguyên “pgs ts Bùi Hiền” trình làng quảng cáo với công trình ngiên cíu 20 nămchữ viết mới… mà đảng Việt gian cộng sản đã có ý đồ từ khi họ“hồ” và cái đảng cộng sản xuất hiện ở Việt Nam.

Đảng cộng sản Việt Nam, một chi bộ của cộng sản quốc tế, bây giờ thì coi như là chi bộ của đảng cộng sản Tàu, đang từng bước, từng bước… biến đất nước Việt Nam thành thuộc địa của Tàu cộng. Thay đổi, không phải là canh tân, cách viết chữ Việt đã có hằng bao trăm năm là một tiến trình có kế hoạch, có lớp lang thứ tự…, hiện rõ hơn và thấy được là kể từ sau tháng 4.1975, đã làm người dân miền Nam ngạc nhiên đến độ có cảm tưởng tiếp xúc với người ngoại quốc hằng ngày…, mà những “ngoại nhân” đó lại chính là những người cộng sản Việt Nam ngay trên đất nước Việt Nam.

Ngược giòng thời gian trước năm 1975, miền Bắc dưới sự cai trị của Hồ và đảng cộng sản, người dân miền Bắc đã không còn sức phản kháng; làm sao phản kháng được trước bộ máy cai trị tàn độc khi mà cuộc “cải cách ruộng đất” là thanh gươm đẫm máu đã chém giết thành công với hàng bao trăm ngàn người dân đã phải phơi xác trong các cuộc đấu tố; nói giản dị và dễ hiểu hơn là ngôn ngữ Việt của cộng sản Việt Nam đã thẩm thấu vào tâm trí người dân miền Bắc; trở thành ngôn ngữ (cs) bình thường một cách tự nhiên. Sau cùng, nó xuất hiện trong dân gian miền Nam sau 1975 cho đến ngày nay; và được những người bạn của đảng Việt gian cộng sản ở hải ngoại cố nhồi nhét nó vào trong não của người Việt tị nạn cộng sản trên các phương tiện truyền thông; đặc biệt là truyền thông ngoại quốc phát thanh tiếng Việt.

Chúng thừa biết khi phổ biến “cải cách chữ Việt” sẽ bị phản ứng chống lại từ phía dân chúng, nhưng vẫn lì lợm thực hiện. Có lẽ chúng nghĩ rằng… rồi đây làn sóng chống đó sẽ xẹp xuống vì bạo lực và chỉ còn ở hải ngoại mà thôi.

Chờ xem!...

Biển Đông 75 trân trọng mời Quý vị độc giả đọc lại bài “Ngôn ngữ: Việt cộng và Việt Nam” đã phổ biến vào ngày 22.10.2014 trên blog này.

---o0o---

Ngôn ngữ của một dân tộc được phát triển theo từng thời kỳ lịch sử, thay đổi theo đà văn minh tiến bộ của nhân loại, dù rằng mỗi dân tộc có một nền văn hóa đặc thù riêng biệt. 

Việt Nam cũng nằm trong tiến trình này. Ngôn ngữ của chúng ta đã không đứng dừng ở một chỗ và vẫn được canh tân đều đặn theo thời gian, phong phú hơn.

Trong hoàn cảnh đất nước Việt Nam đang bị thống trị bởi bọn người "vô tổ quốc và là thái thú của Tàu cộng", với cái tên "đảng cộng sản Việt Nam", ngôn ngữ Việt Nam bị bọn người này thay đổi bằng loại ngôn ngữ không trong sáng... của chúng, hủy diệt ý nghĩa hay đẹp của ngôn ngữ chính thống dân tộc, với sự đồng tình và câm lặng của giới trí thức làm văn hóa của đảng (hay họ là những người đã sáng tác ra loại ngôn ngữ tối nghĩa cho đảng Việt gian cộng sản?); mà me-xừ Bùi Tín luôn luôn kính cẩn gọi bọn này là "lớp trí thức cao nhất của đảng"; của văn nghệ sĩ XHCN v.v...

Có người nói rằng nên chấp nhận sự thay đổi ngôn ngữ của Việt cộng, vì ngôn ngữ VC cũng là sự tiến hóa theo đà phát triển của dân tộc, không nên chống để mang tiếng là chống cộng "cực đoan - quá khích" vì đến ngôn ngữ mà cũng chống.

"Quá khích - cực đoan" không là vấn đề nằm trong trường hợp phân tích ngôn ngữ, đây không phải là 'chống' mà là 'chỉnh đốn' cái sai để trở về cái tốt của dân tộc, hiện đang bị đảng Việt gian cộng sản thay đổi có mục đích.

Nhìn xa hơn và nhất là hiện tình đất nước ngày nay, đây có thể là sự chuẩn bị biến Việt Nam thành một tỉnh của Tàu cộng, khi ngôn ngữ chính thống của người Việt Nam đã bị đảng Việt gian cộng sản triệt tiêu vì không còn ý nghĩa? Và đây có phải là sự tiến hóa theo đà phát triển của dân tộc?

Bây giờ, ta có thể lấy một vài sự thật làm thí dụ điển hình như sau: Ta thường đọc... những bài viết phổ biến ở hải ngoại, như: về 'thủy quân lục chiến' của Mỹ - chúng gọi là - lính thủy đánh bộ; về 'tòa bạch ốc' thì là "nhà trắng"; ngũ giác đài thì là "lầu năm góc" v.v... Những thay đổi này chắc là thích hợp với những người không quá khích, cực đoan - đang biện luận để bảo vệ sự thay đổi của Việt cộng (?), nên họ không quan tâm đến văn hóa của dân tộc; chỉ quan tâm đến sự thành công hay thất bại của họ, hay NQ 36, hoặc cả hai?

Việt công không thể thực hiện được nghị quyết 36 nếu không có tay sai trong cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản; hoặc thành phần "chống cộng" với chủ trương 'văn hóa không biên giới'; giống như 'văn nghệ không biên giới' được bảo vệ bởi một vài cây viết và đám ca sĩ hát nhạc họ Trịnh, và vì đô la của Việt cộng. Một phương pháp hòa hợp văn hóa Việt Nam - Việt cộng, tức là thống nhất với ngôn ngữ hải quân đánh bộ; cây cầu có khả năng sập.

Vài năm trở lại đây, những bài viết với ngôn ngữ Việt cộng được phổ biến trên một số web, blog ở hải ngoại với vận tốc gia tăng, kèm sự giải thích không thuyết phục khi có người lên tiếng phản đối; vì nếu chấp nhận sự phản đối và thay đổi, ngôn ngữ Việt cộng sẽ bị chận đứng; nghị quyết 36 về văn hóa sẽ hoàn toàn thất bại và đem lại hậu quả không thể đoán trước được; đây là điều Việt cộng và tay sai đang cố giữ cho bằng được sự hiện diện ngôn ngữ "chùm thơ, chùm ảnh; chuyên cơ" trên các phương tiện truyền thông của người tị nạn cộng sản ở hải ngoại.

Tuy nhiên, nếu quý bạn đọc lưu ý thì sẽ thấy "đảng yêu Việt cộng" ngụy trang trong vai trò trung lập phổ biến những tin tức, bài viết... liên hệ đến Mỹ. Ðặc biệt hơn nữa, chúng hiểu rằng rất ít người đọc lưu ý đến ngôn ngữ Việt cộng đối với những loại bài diễn tả về tác dụng các loại vũ khí cùng với hình ảnh của quân đội Mỹ; nghĩa là dùng Mỹ để đưa ngôn ngữ của chúng vào tim óc người Việt tị nạn cộng sản nhưng không bị chống đối, mà lại được sự thông cảm và chấp nhận vì là những bài mang tính quảng cáo có lợi cho phe ta.

Ngôn ngữ của bọn người 'vô tổ quốc' cũng có thay đổi theo định hướng của bọn người không có cội nguồn, và có sự tính toán rõ ràng, nói rõ hơn: có hệ thống. Cái hệ thống này nằm trong 'vấn đề giáo dục'. Từ tuổi ấu thơ đã phải học chương trình mẫu giáo của Tàu (theo tin trong nước tiết lộ là sách mẫu giáo của nước CHXHCN Việt Nam được dịch từ "sách mẫu giáo của Tàu cộng") từ ban "tuyên giáo trung ương". Thế nên, con người trong chế độ của chúng bị nhồi sọ từ khi bắt đầu học i-tờ cho đến khi lớn khôn thành người XHCN; mà văn hóa Tàu cộng giữ vai trò khai trí ngay từ lớp vỡ lòng mẫu giáo bằng ngôn ngữ Việt cộng. Ta có thể kiểm chứng bằng cách đọc những web, blog của giới trẻ trong nước thì sẽ thấy họ viết 'ngôn ngữ Việt Nam' như thế nào.

Hồ chí Minh khẳng định tư tưởng của y với câu viết, rằng: "Người cộng sản không có tổ quốc", đăng trên tờ “Người cùng khổ” (Le Paria) xuất bản tại Paris vào đầu thập niên 20 của thế kỷ 20.

Trần huy Liệu, tên sử gia đầu tiên của đảng Việt gian cộng sản, đã khai triển và xác định tư tưởng của Hồ chí Minh làm kim chỉ nam cho toàn bộ đảng Việt gian cộng sản, bằng lời viết trong bộ sử của chúng, đại khái: Lịch sử Việt Nam bắt đầu từ khi đảng (cộng sản) ra đời.

Qua hai sự xác định: tư tưởng của Hồ chí Minh và tên sử gia Trần huy Liệu là những dẫn chứng rõ ràng trên giấy trắng mực đen; và sau khi tên đồ tể tổng bí thư Lê Duẩn theo Hồ đi chầu tổ tiên Mác - Mao...; đảng Việt gian cộng sản, một lần nữa, khẳng định rõ ràng chúng đã dùng xương máu nhân dân Việt Nam cho mục đích: "Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc" được ghi trên lăng của tên Việt gian này!

"Lăng của tên Việt gian Lê Duẩn"

(Ảnh sưu tầm trên web)

Trùm lính đánh thuê


Ðây là sự xác định Việt Nam không có lịch sử; là sự chuẩn bị sát nhập Việt Nam vào các đế quốc đỏ Nga-Tàu. Vì vậy, khi Việt Nam chỉ có lịch sử 'đảng cộng sản' thì phải hiểu, Việt Nam đã là phần đất của cộng sản quốc tế. Vậy thì việc dâng đất, biển cho Tàu cộng nằm trong kế hoạch đã được đề ra, cầm đầu là Hồ chí Minh, là công việc tất nhiên và phải được liên tục thực hiện của đảng Việt gian cộng sản, vì đây là bổn phận của chúng. Hồ chí Minh và toàn bộ đảng cộng sản Việt Nam chỉ là một bầy Việt gian không hơn không kém.

Tóm lại, tiêu diệt ngôn ngữ và dâng đất nước cho Tàu cộng là hai việc khác nhau, nghe có vẻ không đồng hành, nhưng thực tế là một, nằm trong kế hoạch dài hạn, có thể cả thế kỷ.

Vì biết không thể thực hiện việc tiêu diệt ngôn ngữ chúng ta một sớm một chiều, chúng thực hành kế hoạch tằm ăn dâu. Bởi vì, quá trình lịch sử đã chứng minh là dù bị bọn Tàu phương bắc đô hộ hàng ngàn năm, chúng đã không diệt được ngôn ngữ của chúng ta, Việt Nam mới tồn tại đến ngày hôm nay. Thế nên, diệt ngôn ngữ là một trong những điều cần thiết ưu tiên, tức là làm dân tộc ta không còn khả năng kháng cự trên mặt trận văn hóa, ngôn ngữ. Nếu chúng thành công trong sách lược này, người Việt Nam bắt buộc phải dùng "ngôn ngữ" Tàu làm ngôn ngữ của mình và là lúc đất nước Việt Nam trở thành một tỉnh của Tàu cộng. Bắc thuộc lần thứ tư và bị đồng hóa?

Dưới sự thống trị của đảng Việt gian cộng sản, các thế hệ ra đời trong chế độ này không thể nào có khả năng nhận ra sự thật; và kể cả những thế hệ sinh ra sau 1975 trên toàn đất nước Việt Nam; họ bị "giáo dục" nhồi nhét chủ nghĩa Mác-Lê, lịch sử 'đảng cộng sản' tức là chân lý - đảng nói là hoàn toàn đúng; dâng đất nước cho Tàu cộng là đúng, là chân lý”. Nếu những ai không tin, đề nghị nên tìm "du sinh" làm cuộc thực nghiệm về kiến thức lịch sử Việt Nam của họ thì sẽ tỏ tường, đồng thời lưu ý đến ngôn ngữ của họ.

Nhưng trong cái hiểm nguy cũng còn có cái may. Cái may là nhờ vào hệ thống thông tin toàn cầu hiện nay, giới trẻ trong nước bắt đầu nhìn ra sự thật, mặt thật của đảng cộng sản Việt Nam chỉ là bọn Việt gian, với "nhà nước" phản động, dâng đất nước cho Tàu cộng vì thực chất của bọn người này là tay sai của ngoại bang. Chưa hết, khả năng bọn này là khả năng của băng nhóm mafia có quyền, có súng trong tay, đàn áp (xin thưa: không phải hai từ 'ức hiếp' để diễn tả cho hành động ăn cướp, nghe không được êm tai) dân; cướp nhà, cướp đất của dân là chính sách - Họ bắt đầu có thái độ, tức là thể hiện lòng yêu nước của người Việt Nam chân chính được nối truyền từ bao ngàn năm qua. Ngôn ngữ giữ phần quan trọng trong tiến trình cách mạng mới này của người Việt Nam, đặc biệt là giới trẻ trong nước!

Ngôn ngữ Việt Nam còn 
Đất nước Việt Nam còn

Chúng ta không quên ơn tiền nhân đã can đảm giữ và phát triển đất nước; đồng thời thực hiện cuộc cách mạng văn hóa và để lại cho chúng ta một gia tài, một kho tàng văn học, ngôn ngữ trong sáng mà chúng ta đang thừa hưởng.

Chúng ta phải noi gương tiền nhân và có bổn phận giữ gìn, phát triển ngôn ngữ chúng ta càng thêm phong phú, thích hợp với đà tiến của nhân loại.

Xin đừng hùa theo Việt cộng, hoặc vì lý do nào đó mà phổ biến những bài viết của Việt cộng với ngôn ngữ, "tàu sân bay; trời có khả năng mưa, cây cầu có khả năng sập v.v..."; dù rằng đó là những bài vở, hình ảnh để xem và đọc - Vì, nếu loại ngôn ngữ này không trực tiếp thì cũng gián tiếp xâm nhập vào trí não của người Việt tị nạn cộng sản, đáp ứng mục tiêu thống nhất ngôn ngữ "tên lửa đạn đạo" từ trong nước ra hải ngoại của NQ 36 - Ðể làm gì? Xin thưa: Ðể người Việt tị nạn cộng sản thành dân của nước CHXHCN/VN với ngôn ngữ "đang theo đà tiến hóa và phát triển của dân tộc... Tàu”.

Chuyện này coi bộ giống như "chùm thơ; chùm ảnh..." nhưng thiếu "chùm ruộc"!

 Ngày 16/10/2013
*Hiệu đính ngày 22.4.2016
____________
Thêm ý kiến:

=//= Ngôn ngữ Việt Nam ngày nay lại có thêm một stừ ngữ “đặc biệt” xuất hiện thường xuyên trên các video để diễn tả cảm xúc không đúng cách, đó là nhóm từ: “mừng rơi nước mắt” – quý vị bạn đọc có thể thắc mắc và sẽ hỏi tại sao? Xin thưa, vì người viết những giòng này có ý nghĩ là: “nhóm từ này” chỉ dùng cho trẻ con được cha mẹ cho bánh, kẹo… mà trước đó đã bị từ chối v.v và v.v… Cảm ơn!

________________

Trân trọng mời Quí vị cùng với Biển Đông thư giản, đôi phút… Thanks! 
-o-o-o-o-o-o-o-o-o-

“Tràn đầy năng lượng tích cực”

Thưa: Quí đấng ‘mài’ râu thuộc trường phái tích cực, rằng: Trước khi về Việt Nam tham dự hành quân – vui lòng tích cực ghi nhớ sáu chữ tựa đề; nếu lơ là không ghé mắt nhìn qua để biết ‘qui trình’ thì sẽ ‘tích cực buồn muôn thuở’, vì không chịu tẩm bổ theo đúng trình qui tích cực để gia tăng ca-lo-ri cho cơ thể ‘tràn đầy năng lượng cực tích’ thì, sẽ không có khả năng chiến đấu hữu hiệu tích cực! Có đúng không, thưa quí vị?

Bây giờ thiên hạ vì sống xa thủ đô ngã ba ‘chú iá’ Gò vấp quá lâu, nên muốn có hành động tích cực khi về Việt Nam ‘nâng khăn sửa túi cháu gái ngoan của bác Hồ’, thì phải lo tẩm bổ trước khi thi thố tài năng; nghĩa là: các đấng mày râu ở trời tây quá ‘thương nhớ và buồn dza dziết’ nên quên không chịu tẩm bổ bằng tủy xí quách bò, hoặc uống thuốc bổ dương, dưỡng thận... v..v.. – thì, ôi thôi còn gì để mà tích với cực!

Thế chiến quốc thế thời phải thế!

Tràn đầy năng lượng tích cực thành châm ngôn hay nhất… đầu thế kỷ 21 của thế giới tích cực?!

Ngôn ngữ vi-xi đã được canh tân và slowly phổ biến vào cộng đồng tị nạn bằng cách trét mỡ lợn… trông cũng bóng bẩy với mùi thơm nước hoa ‘ba đình’ đấy ch - Thưa Quí vị râu ria”...

Vui ghê……

______________

Hòn Ngọc Viễn Đông

Lại có người, không biết là ngoại nhân hay người Việt chính gc… đang có niềm mơ ước về cái gọi là thành phmang tên người... Hồ chí Mén được gọi là Hòn Ngọc Viễn Đông! Wow - Rất bái phục cái ý kiến thật nhân văn hay ‘nhăn răng’ gì đó không biết! Căm xí - căm xá! Lời tuyên bố đó là thiệt, hay dỡn chơi đó cha nội? Một cách chân thành, xin nêu ý kiến: Cái biệt danh đẹp nhất không có thành phố nào trên trái đất này được vinh danh như Sàigòn đấy đồng chí chủ tịch nước CHXHCNVN; Hòn Ngọc Viễn Đông là lịch sử đấy đồng chí chủ tịt! Ô..là..là… Đây có phải là thịt ba rọi chiên dòn chấm mắm ruốc mà đảng cho phép quảng cáo đầy trên nét! Đúng là Việt Nam hôm nay có nhiều kì tài hay kì cọ hoài không hết bẩn!

Chỉ có một điều đáng tiếc là màn kịch rất hay, nhưng diễn viên lại quá bết, không xứng tầm với vở tuồng vì thiếu đạo diễn giỏi!

Đơn giản, “Trả lại tên Sàigòn vì nó đã là Hòn Ngọc Viễn Đông!”, không lẽ toàn dân chống đối; quốc tế lên án vì hành động mang tính nhân văn; tôn trọng lịch sử!

Tuyên truyền quá tệ! Đảng nên chuẩn bị cho giấc ngủ ngàn thu vì sẽ đi vào hoàng hôn trên đất nước hình chữ S mãi mãi…

Chào đồng chí chủ tịt!

10.10.2021

__________________

Nghề Làm Neo

Những video phát xuất từ nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thường cho thấy luận điệu sỉ nhục những người tị nạn cộng sản sống bằng nghề 'làm neo' như là cặn bã, hạ cấp nhất trong xã hội; hoặc chính trị hơn, theo ngôn ngữ ‘cộng sản’, thì người tị nạn cộng sản thuộc vào loại người mà thằng “Đồng vều” đã mạt sát vào ngày 6 tháng 6 năm 1976 trên diễn đàn quốc tế Genève đàn ông thì trộm cướp; đàn bà là đĩ điếm” - Nhưng bây giờ, người tị nạn cộng sản xây dựng lại cuộc đời bằng chính trí tuệ, công sức của mình và thành công trên mọi mặt, chúng thèm nhỏ nước dãi đấy nha – Xin hỏi những người cộng sản Việt Nam hay chính xác hơn, là những người ra đời từ bọc trứng (thối) mác-lê-mao - ngoại bang đấy - mà HCM đã khẳng định là người CS không có t quốc nên đã hồ hởi phấn khởi chui vào thùng đông lạnh để sống, điển hình là 39 đồng chí tìm cách trốn vào nước Anh năm vừa qua – ô..là..là… những con gà đông lạnh của nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt cộng; vậy thì những người làm neo và người tị nạn làm neo… so với bọn mác-lê tay sai của Tàu và Liên-sô cộng, để sản sinh ra cái gọi là đảng cộng sản Việt Nam thì – ai đáng bị sỉ nhục? Các đồng chí Việt cộng nghĩ sao?

Người vô tổ quốc khinh rẻ người có Tổ Quốc!!!

WOW!!!

_______________

Bóng đá… 

Trân trọng yêu cầu các, ngài cầu thủ đá bóng (banh)' phải thật cẩn thận… khi giao đấu trên sân cỏ - nếu không, tai nạn sẽ xảy ra và chân bị gẫy bởi “bóng đá” đấy. Khổ hơn nữa là bị ‘bà xã’ hoặc người yêu thổi còi “dziệt zị”…

                                                WOW…

________________

Chuyện lững lờ 
theo gió mây ngàn bay của Biển Đông
  

Thưa Quí Vị,

Trong 'quá chình', chúng ta từng được nghe và học hỏi những ngôn từ đặc biệt như 'cái lồi ngồi trên cái kốc'; bây giờ chúng ta lại có dịp thưởng thức ngôn từ mới…, nó không ra tây mà cũng chẳng là ta - thảnh thơi xuất hiện tùm lum tùm la trên khắp nẻo đường đất nước 'Việt Lam', nương theo gió chướng bay tỏa ra khắp vùng trời phi châu v.v…; đố Quí Vị đoán ra: Nó là cái gì? Xin trả lời: Cái 'mũ zồi xanh ngồi trên cái vầu ạ!' - Tuyệt vời! Xin đừng cười; nhưng, nếu đã phì cười: 'xin vui lòng bụm miệng', đừng để tiếng cười theo gió mây ngàn bay… ra Biển Đông thì phải tốn tiền (bằng máu)” mua xì-dầu của “ngài” đồng chí quốc tế hàng xóm là chú ba 16 ch  vàng và 4 tốt ạ! 

Đúng là chuyện ‘ngôn ngữ’ của đảng ấy mà!

______________

Đôi đũa” của dân Giao Chỉ

Bọn sinh ra từ vùng sa mạc tây-bắc nưóc Duy Ngô Nhĩ  - thì làm ..éo gì có lúa để phát minh ra đôi đũa ăn cơm như dân vùng lúa nước - chúng chỉ là dân du mục ăn bốc bằng tay thôi – rõ ràng là ăn cắp, hay ăn cướp (cái nào cũng được) của người ta; nhưng lại lên mặt thầy đời với thế giới bằng cách ngoác mồm ra nhận là của mình… tếu thật cùng đểu thật - không rõ cái nào - hoặc cả hai cũng được; nhưng, ờ cũng tạm… được đi - vì quảng cáo không công (free) cho “đôi đũa” của dân Giao Chỉ (cũng như áo dài của phụ nữ Việt Nam), hay dân 'lúa nước'...

Thanks… Đồng chí Ba Bốn hay Năm Tàu!

______________





Tuesday 11 May 2021

 

Cờ Vàng - Cờ Ðỏ

“Cờ nào phát xuất từ

Dân tộc Việt Nam?”

=0=0=0=0=0=0=

Lý Tuấn

Lời Biển Đông: Bài viết đã được phổ biến trên blog này từ lâu; chúng tôi cho phổ biến lại dù rằng me-xừ cựu đại tá Bùi Tín đã về âm phủ với Hồ và Mác-Lê. Bởi vì, Biển Đông nhận thấy cần phải duyệt lại quá khứ để rút kinh nghiệm làm hành trang cho cuộc đấu tranh hiện tại và tương lai…; mà, rút từ bài học của cựu phó tổng biên tập báo Nhân Dân là đại tá Bùi Tín đã để lại nhiều bài học về tuyên truyền lừa đảo của đảng cộng sản Việt Nam – tuy chúng “có chút ít thay đổi” vì đã trở thành triệu phú, tỷ phú đô la…, cũng như tình thế cơm không lành – canh không ngọt (?) với quan thầy Tàu cộng hiện nay; không biết đây có phải là sự thật hay chỉ là vở kịch của những người cộng sản Việt Nam.

Nói tóm lại, ta phải luôn đề cao cảnh giác trước mọi hành động của chúng vì có thể có những biến c không ngờ sẽ xảy ra trong tương lai.

===۞===

Nhìn cờ này là thấy ngay đế quốc Liên sô – Tàu cộng

"Bùi Tín nói là nên giữ cờ này"

Trong công cuộc đấu tranh nêu cao chính nghĩa Cờ Vàng của cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản để thực hiện ước vọng về dân chủ, tự do, nhân quyền và thịnh vượng cho đất nước Việt Nam, đang đi vào chiều hướng quyết liệt vì ngụy quyền Hà-nội và tay chân ở hải ngoại đang cố gắng ngăn chặn, phá hoại, gây rối loạn tối đa.

Bài viết này xin nêu lên ý kiến về nội dung quyển sách “Mây mù thế kỷ” của cựu đại tá “quân đội nhân dân”, nhà báo Bùi Tín. Theo Bùi Tín, tập sách đã: viết xong ở Paris (Pháp) tháng 6, 1998 – Sửa chữa, bổ xung ở Vancouver (Canada) tháng 9, 1998

Vì cũng muốn “giải tỏa đôi chút những mây mù còn tồn tại trong nhận thức” hầu có cơ hội nhìn thấy một chân trời Việt Nam mới tươi sáng hơn, không còn những tư tưởng Mác-Lê-Mao-Stalin-Hồ, như bất cứ người Việt Nam chính thống nào. Xin nói lên ước vọng đó trên trang giấy trắng mực đen này.

Đáp lời kêu gọi và khuyên bảo trong những bài viết, sách của Bùi Tín là “dùng cái đầu lạnh, tỉnh táo…” của mình. Nghĩ rằng đã đến thời điểm viết ra quan điểm mà không sợ bị cựu đại tá “quân đội nhân dân” gọi là “đầu chưa lạnh và tỉnh táo” vì, từ năm 1998 đến năm 2003 này, thời gian đủ dài làm cho cái đầu trở nên “lạnh và đủ tỉnh táo”, để có thể đọc và nghiền ngẫm ý tứ trong tập sách của cựu nhà báo phó tổng biên tập tờ Nhân dân, cơ quan tuyên truyền của đảng Việt gian cộng sản. Xin trình bày về một vấn đề nóng bỏng hiện nay là “Cờ Vàng – Cờ Đỏ” mà nó có liên hệ đến nội dung của tập sách “Mây mù thế kỷ”, phát hành từ cuối năm 1998. 

==== ۞====

Ngoài lời nói đầu, tập sách của Bùi Tín được viết dưới dạng thức “hỏi và trả lời”, với tiết mục chính mở đầu cho “Mây mù thế kỷ”, như sau:

“Hỏi và trả lời với các cựu chiến binh

Việt Nam, Hoa Kỳ, Úc, Pháp”

Trong phần mở đầu quyển sách, có đoạn Bùi Tín viết: 

“… Ước mong của tác giả là đất nước Việt Nam thân yêu trong thời gian cuối cùng của thế kỷ 20 này rũ bớt được những điều mơ hồ để nhìn nhận quá khứ, thấy rõ con đường tương lai, thanh thoát đi vào thế kỷ 21 đầy hứa hẹn.”

Thể theo ý kiến của me-xừ cựu đại tá này, và cũng vì nhận thấy rũ bớt được những điều mơ hồ để nhìn nhận quá khứ” là cốt lõi của mọi sự tụt hậu, hoặc tiến bộ của một quốc gia nói riêng, nhân loại nói chung, đều thoát ra từ “nhìn nhận hay không nhìn nhận” giá trị của nó. Hoặc có những chế độ chỉ lợi dụng dùng “nhìn nhận” cho mục tiêu tuyên truyền mị dân để nắm giữ quyền lực; hoặc có những người tiếp tay tạo thêm cơ hội cho tập đoàn cầm quyền đương đại kéo dài sự thống trị, có nghĩa là làm nhân dân thêm đau khổ, đất nước thêm tan nát. Thấu triệt được điều đơn giản đó thì sẽ thấy sự vô nghĩa vì người cha đẻ ra nó không có ý định “rũ bớt”, mà nó phát sinh từ “một kẻ tự cao tự đại, luôn coi mình đứng trên mọi người” nên có thái độ trịch thượng và giọng lưỡi cường điệu kêu gọi người khác cần “rũ bớt được những điều mơ hồ để nhìn nhận quá khứ”, nhưng chính mình thì “mây mù vẫn tồn tại trong nhận thức”

Đặc biệt hơn nữa, Bùi Tín vạch ra một tương lai huy hoàng là ta đang ở bên ngưỡng cửa của thế kỷ 21 đầy hứa hẹn, nhưng không cho biết nó từ đâu đến và ai sẽ chủ động, lãnh đạo tiến trình hứa hẹn đó… nên tự nó trở thành mơ hồ, khiến người đọc phải hiểu đó là cách viết hai mặt trong công tác tuyên truyền của ngụy quyền Hà-nội. 

Nhìn lại quá trình lịch sử và đọc “Mây mù thế kỷ”, thấy rằng me-xừ cựu đại tá này hoàn toàn muốn tập thể tị nạn cộng sản, tức là nạn nhân của Hồ chí Minh và tập đoàn Việt gian cộng sản hiện nay, thực hiện: “Rũ bớt được những điều mơ hồ để nhìn nhận quá khứ”, mà thực chất chỉ là chiêu bài, là con đường một chiều đi về hướng Ba-đình, Hà-nội, mà cựu phó tổng biên tập báo Nhân dân hy vọng sẽ có đoàn lữ hành người Việt tị nạn cộng sản đi hành hương bằng con đường đó. Và đó cũng là công việc mà ngụy quyền Hà-nội thực hiện thực hành suốt gần ba thập niên qua. Tuy nhiên, vấn đề đã được đặt ra bằng cả một quyển sách, người tị nạn cộng sản bắt buộc phải lưu tâm và đưa ra nhận định gửi đến tác giả của nó: 

1.  Về đối ngoại: Cho đến hiện tại, chưa có bất cứ ai chứng minh được rằng: Các chính phủ của nước Việt Nam Cộng Hòa đã bán đất, nhượng biển và các hải đảo ngoài Biển Đông cho Tàu cộng hay cho Mỹ.

2.  Về đối nội: Không có ai chứng minh được rằng các chính quyền miền Nam Việt Nam đã ban hành các chính sách: “cải cách ruộng đất; cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh…” để cướp tài sản của nhân dân, tàn sát dân tập thể v.v…

3.  Dù phải chống trả cuộc xâm lược bằng quân sự của ngụy quân cộng sản từ miền Bắc, nhưng các vấn đề: dân sinh, an sinh xã hội, chính trị, y tế, giáo dục… vẫn được phát triển đúng theo tiến trình của một nước dân chủ tự do. Người Việt tị nạn cộng sản luôn, và luôn luôn nhìn nhận tất cả những quá khứ đó!”

Nhìn vào hiện tại:

4.  Đất nước hòa bình dưới sự thống trị của đảng Việt gian cộng sản, Nhà nước của cựu đại tá Bùi Tín, hàng năm nhận số ngoại tệ khổng lồ từ 2 đến 3 tỉ đô-la vô điều kiện, không hoàn trả của người tị nạn gửi về suốt hai mươi năm qua, nhưng Việt Nam vẫn là một nước trong những nước nghèo đói nhất thế giới. Đó là thực thể mà chính Nguyễn đình Bin phải thú nhận: Dân vẫn nghèo đói và bệnh tật. Trong khi đó, tài sản cá nhân của từng tên chóp bu ngụy quyền Hà-nội như thế nào… Bùi Tín biết rõ hơn tập thể tị nạn. Đây là thực tế có liên hệ đến “nhìn nhận quá khứ” mà tập thể tị nạn cộng sản sẽ không bao giờ quên. 

Qua những kêu gọi từ những bài viết đến tập sách “Mây mù thế kỷ”, người Việt tị nạn cộng sản ngỡ ngàng, không biết phải “nhìn nhận quá khứ” nào theo ý của cựu phó tổng biên tập báo Nhân dân? Xin cho biết để người tị nạn mở mắt thấy rõ lối đi mà bước ra khỏi khu rừng mơ hồ đó! Xin cảm ơn trước. 

Xin đề cập đến: “Cờ Vàng – Cờ Đỏ”

Đã có nhiều vị thức giả, học giả viết về nguyên thủy của hai lá cờ. Xin không lập lại trong bài viết này. 

Mục 6 của quyển sách, NHỮNG VẤN ĐỀ CỦA HIỆN TẠI 2, phần 2, với đề tựa: 

Hỏi và trả lời với một số cựu chiến binh của

quân đội nhân dân Việt Nam và quân lực Việt Nam Cộng Hòa 

Câu hỏi được đặt ra như sau: 

“Hiện nay có người chủ trương giữ lá cờ vàng ba sọc đỏ có người nói nên giữ cờ đỏ sao vàng và cũng có người cho rằng nên bỏ cả hai lá cờ đó đi. Thế còn ý kiến của ông?”

Trên đời này, cái gì cũng có cội nguồn, xuất xứ. Thí dụ: Nếu không có những khoa học gia ngày đêm nghiên cứu và phát minh ra micro-chip thì ngày nay làm gì có computer, internet… để me-xừ Bùi Tín xử dụng! Nhưng me-xừ này vất hết cội nguồn của sự thật, chỉ mở một con mắt khi diễn tả về “Cờ Vàng – Cờ Đỏ” như sau: 

“… Có người giải thích là sau khi thực dân Pháp “trao trả nền độc lập” cho vua Bảo Đại năm 1948, người ta lấy cờ “quẻ ly” nhưng nối liền sọc đỏ ở giữa thành ba sọc đỏ trên nền vàng, làm quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa.” 

- “… Còn cờ đỏ sao vàng, có người nói đó là “lá cờ do bà Nguyễn thị Minh Khai đưa ra theo mẫu lá cờ của Nga–sô từ cuộc khởi nghĩa Nam bộ 1940, sau đó mặt trận Việt minh lấy lá cờ đó làm lá cờ của mình, rồi nó được chấp nhận trong Cách mạng tháng Tám và trở thành quốc kỳ của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (sau khi thống nhất đất nước đổi thành Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam).”

Tạm để ngoài những quan điểm khác, chỉ phân tích tìm hiểu vấn đề này qua hai cách giải thích nêu trên: 

- Bùi Tín đã không che dấu thái độ khinh bỉ với cách “mở ngoặc, đóng ngoặc” nhóm từ “trao trả nền độc lập”. Cách thức đó là hạ nhục chính quyền do cựu vương Bảo Đại thu nhận từ thực dân Pháp, để vẽ râu chính nghĩa cho việc thành hình nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa của Hồ chí Minh và đảng Việt gian cộng sản, tức là làm nổi bật cái chính thống của “cờ đỏ”. Đồng thời làm mọi người không còn lưu tâm đến cái tội của Hồ chí Minh đã ký kết đưa thực dân Pháp trở lại Việt Nam qua hiệp ước Đà-lạt ngày 06 tháng 03 năm 1946. 

Nhưng, Bùi Tín đã phạm một lầm lỗi là để lộ cho thấy sự chính thống của Cờ Vàng. Là vì cho đến thời khoảng 1948, lúc vua Bảo Đại tiếp nhận độc lập từ thực dân Pháp (Bùi Tín vẫn công nhận gọi ông Bảo Đại là vua; cố tình lờ đi việc thân sinh của mình, cụ Bùi Bằng Đoàn, từng là quan chức của triều đình nhà Nguyễn), là lãnh tụ hợp hiến của quốc gia Việt Nam. Như vậy, tính hợp pháp của “Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” vẫn còn đó và vẫn có đầy đủ giá trị để tiếp nối đến thời Việt Nam Cộng Hòa của miền Nam Việt Nam, mà hiệp định Genève về Việt Nam năm 1954, đã chia đôi Việt Nam do Hồ chính Minh và đồng bọn Việt gian cộng sản ký kết. Ngày nay, người Việt tị nạn cộng sản tiếp tục đấu tranh dưới ngọn cờ này, đó là vấn đề đương nhiên của những người Việt yêu nước, vì dân chủ tự do và nhân quyền của dân tộc Việt Nam… mà không vì chế độ nào; thì, Bùi Tín mập mờ dùng lý luận bôi bác để… tô hồng cho “cờ máu” được thêm đỏ. 

- Có lẽ do sự bực tức hoặc đố kị, Bùi Tín cũng vẫn thái độ miệt thị khi viết: “làm quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa”, nhưng không thể nào lý luận phản bác tuổi đời của Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ vẫn già hơn Cờ Đỏ Sao Vàng đến sáu (6) tuổi… Vì cho đến khi Hồ chí Minh ký kết với thực dân Pháp để chia đôi đất nước, tháng 7-1954, “cờ đỏ sao vàng” mới chính thức xuất hiện với cái gọi là nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.

- Bùi Tín viết: “… có người nói đó là “lá cờ do bà Nguyễn thị Minh Khai đưa ra theo mẫu lá cờ của Nga-xôtừ cuộc khởi nghĩa Nam bộ vào năm 1940…” Đây là một công nhận sự lệ thuộc ngoại bang từ tinh thần đến thể xác của Hồ chí Minh và bè lũ đảng Việt gian cộng sản. Không biết Bùi Tín có thấy hay không thấy, hoặc vì lý do khuất lấp gì đó, nên nhà lý luận cựu phó tổng biên tập của tờ báo lá cải Nhân dân, đã cố tình lờ đi để hãnh diện viết tiếp:

“… sau đó Mặt trận Việt Minh lấy lá cờ đó làm lá cờ của mình, rồi nó đã được chấp nhận trong Cách mạng tháng Tám và trở thành quốc kỳ của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (sau khi thống nhất đất nước đổi thành nước Công hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam)”

* Về nhóm chữ “làm quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa: Theo ý người viết bài, nghĩa bóng của câu nói đó là: 

-   “Chính quyền từ thời cựu hoàng Bảo Đại là do thực dân Pháp lập nên, là hình ảnh lệ thuộc ngoại bang, là không có chính nghĩa, là bù nhìn cần vất vào thùng rác, tức là vùi luôn “Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” theo chính quyền của nó xuống vũng bùn đen”

Cũng theo cách gián tiếp sỉ nhục đó, nó còn có nghĩa “Cờ Vàng không thể tượng trưng cho Việt Nam vì nó là miếng giẻ lượm ở đâu đó đem về làm quốc kỳ. Ngày nay, nó chẳng còn giá trị gì nữa (để các anh, chị) mà tôn vinh. Bùi Tín chơi trò tung hứng chữ nghĩa để bôi bẩn, hạ nhục “Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” tức là sỉ nhục tất cả những ai tôn vinh Cờ Vàng! 

* Về nhóm chữ trở thành quốc kỳ nước Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa…: Với màu mè riêu cua rào đón, mào đầu giới thiệu cho “cờ đỏ” xuất xứ từ ý kiến của Nguyễn thị Minh Khai – Bùi Tín hồ hởi tuyên dương, ca ngợi: “… cờ đỏ có một quá trình lịch sử hào hùng… nhiều người cho rằng cần phải giữ lá cờ đỏ sao vàng vì nó tiêu biểu cho thời kì lịch sử và v.v…, tức là quảng cáo cho tính chính thống, chính nghĩa của “cờ đỏ sao vàng”, mà chủ đích không ngoài ý định “đem cái vinh quang của cờ đỏ” làm mồi câu và khích động người đọc chấp nhận, dư luận chấp nhận, tức là chấp nhận Hồ chí Minh và cái chế độ Việt gian hiện nay ở Việt Nam. Ngụy quyền Hà-nội sẽ hài lòng khi đọc “Mây mù thế kỷ”. Biết đâu, một ngày nào đó, ta lại có dịp đọc lời chúc mừng “đồng chí đại tá” Bùi Tín vừa được thăng thiếu tướng, ủy viên bộ chính trị kiêm “bí thư ủy ban dân vận trung ương”, trên tờ Thông luận.

Nhưng cái gì cũng có mặt phải, mặt trái. Khi mặt trái được lật ngửa, người ta mới thấy có một điểm quan trọng mà Bùi Tín không tính trước khi viết, đó là: 

Nhìn “cờ đỏ sao vàng” là thấy ngay đế quốc đỏ Nga-sô; biết ngay Hồ chí Minh và đảng Việt gian cộng sản là cánh tay nối dài của ngoại bang; nhớ ngay những tội ác của chúng đối với nhân dân và đất nước Việt Nam (điều này không có nghĩa: dị ứng), mặc dù Bùi Tín đã khôn khéo bán cái cho Nguyễn thị Minh Khai làm cái bóng để núp và tránh bị phát giác. Nhưng chuyện cũng đã xảy ra rồi. 

Bùi Tín là một thiên tài trong cách chơi bài ba lá, nhưng lần này đã tráo sai con bài nên người đọc nhìn thấy và hiểu: làm có nghĩa là trở thành và ngược lại. 

Là tay viết chuyên nghiệp; là tay lão luyện của ngành tuyên truyền của đảng Việt gian cộng sản, Bùi Tín không ngừng ở hai điểm nêu trên, cho ra con bài thứ ba là bác bỏ cả “cờ Vàng” lẫn “cờ Đỏ” với lý luận: 

“Cho đến nay, ngay một số người Việt “quốc gia” đã nghĩ đến một lá cờ khác. Họ không công nhận lá cờ vàng ba sọc đỏ là “quốc kỳ” nữa, với lý do nó tiêu biểu cho một thời kì, một chế độ tham nhũng do thực dân, đế quốc dựng lên. Một số người quốc gia còn nói với tôi là không thể chấp nhận cờ vàng ba sọc đỏ, vì nó đại diện cho sự thối nát, cho sự thất trận, bất lực trong cuộc chiến đấu giữ miền Nam khỏi lọt vào tay cộng sản, đến nỗi họ bỏ nước ra đi.” 

Ha ha. Hay quá! Thật là tuyệt cú mèo cho nhà báo lão luyện tuyên truyền với 47 năm kinh nghiệm của đảng Việt gian cộng sản! Quí vị độc giả có cảm tưởng như thế nào khi đọc đoạn văn trên? Quí vị có cảm thấy là đang đọc bài bình luận trên báo Nhân dân; Tạp chí Xây dựng đảng; Đảng cộng sản… nhưng có một điều là thiếu hàm tước của người chấp bút là: tiến sĩ, giáo sư. Nhưng không sao, vì nó là của cựu đại tá quân đội nhân dân, phó tổng biên tập báo Nhân dân, cơ quan ngôn luận của đảng Việt gian cộng sản, như vậy cũng đủ tầm cỡ… phải không, thưa quí vị? Vui thật. Bây giờ, xin trở lại “mây mù” nhiều hứng thú này.

Như ông Việt Thường đã khẳng định về “chủ quan, khách quan” trong quyển “Sự tích con yêu râu xanh ở Việt Nam” do nhà xuất bản Quật Khởi phát hành, năm 2002, ở Hoa-kỳ, đó cũng là quan điểm chung của chúng tôi. Và điểm này là căn bản của chúng tôi về mọi vấn đề trong cuộc đấu tranh ngày hôm nay. Xin trích lại một đoạn trong quyển sách của ông Việt Thường: 

““Tại sao không khách quan?” Xin thưa rằng: Tình hình xã hội Việt Nam từ ngày tập đoàn đầu lãnh mafia cộng sản Việt Nam, mà khởi đầu là Hồ chí Minh, đặt ách thống trị thì chỉ có hai cách nhìn: Một là của đại đa số nhân dân Việt Nam bị tập đoàn đầu lãnh mafia cộng sản Việt Nam đặt ách thống trị; và cách nhìn thứ hai là của tập đoàn đầu lãnh mafia cộng sản Việt Nam, do chính chúng diễn đạt hoặc chỉ đạo cho tay sai diễn đạt. Không thể nào có cách thứ ba, hay gọi là khách quan. Bởi vì thực tế lịch sử cho thấy: Tập đoàn đầu lãnh mafia cộng sản trong mọi việc đều suy nghĩ và hành động theo chủ quan của chúng. Còn người dân bị trị, giác ngộ thân phận của mình cũng suy nghĩ và hành động theo chủ quan của mình. Một bộ phận nào đó trong nhân dân (tỷ lệ nghịch với thời gian), thoạt đầu có thể chiếm khá đông, do nhiều nguyên nhân như bị tuyên truyền bịp bợm của cộng sản, do thiếu thông tin v.v… nên mơ hồ quyền lợi và thân phận. Cách nhìn của bộ phận đó được gọi là khách quan, nhưng thực ra nó ngả về phía của tập đoàn đầu lãnh mafia cộng sản và nó thường được sự đồng tình của tập đoàn đầu lãnh mafia cộng sản giống như cái gọi là thành phần thứ ba ở miền Nam trước tháng 4-1975…”

Theo Bùi Tín, có một số người Việt “quốc gia” nào đó nghĩ đến một lá cờ khác… Cách nghĩ đó là thái độ chối bỏ, là không chấp nhận “Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ”, với một số lý do hoàn toàn theo ý “ủy ban dân vận trung ương”. Như vậy, vấn đề này được ngụy quyền Hà-nội chuẩn bị rất kỹ lưỡng và rất lâu. Xin hỏi nhỏ một câu: “Mây mù thế kỷ” nằm trong kế hoạch này từ… khi nào? Tuy nhiên, cũng xin làm một cuộc phân giải để tìm xem ý của những “người Việt quốc gia” nào đó, được diễn tả dưới ngòi bút của cựu phó tổng biên tập báo Nhân dân rằng họ muốn cái gì? Thuộc thành phần nào? 

- Nói rằng “Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” là đại diện cho sự thối nát… thì các vị mệnh danh là người “quốc gia” nào đó phải là nhóm người “mơ hồ quyền lợi và thân phận”, nên không thể nhìn ra chỗ họ đang đứng nằm trong phương trình “tỉ lệ nghịch với thời gian”. Cái đáng nói là các vị đó ít nhiều cũng có kinh nghiệm về cộng sản; đặc biệt hơn nữa là không thiếu về thông tin… nhưng vẫn mù lòa. Nếu các vị “quốc gia” nào đó tự đặt vài câu hỏi cho chính mình bằng chính lương tâm của con người thì sẽ không có những phức tạp này. Thí dụ: Có phải “Cờ đỏ sao vàng” là đại diện ngụy quyền cộng sản Hà-nội? Nếu đúng thì so sánh với “Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” xem cái nào có tính phát xuất từ dân tộc Việt Nam? Cờ nào phát xuất và lệ thuộc ngoại bang hay chính xác hơn - Việt Nam đã là phần đất của thế giới cộng sản? Từ đó, quí vị có thể làm một so sánh về thực tế khác, rằng: Đời sống của nhân dân miền Nam dưới chế độ “thối nát do thực dân đế quốc dựng nên”, và, phải chống trả cuộc xâm lược bằng quân sự của đảng Việt gian cộng sản miền Bắc, so với hiện nay, đất nước hòa bình gần 30 năm, thì chế độ nào đáng được lựa chọn? Giải đáp được những câu hỏi đó với lương tâm trước quyền lợi, là một tiến bộ đáng kính phục. Còn về “đi tìm một lá cờ khác, xin đọc ở phần sau của bài viết này. 

- Nói rằng Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ là đại diện cho sự thất trận, bất lực trong cuộc chiến đấu giữ miền Nam khỏi lọt vào tay cộng sản, đến nỗi những vị “quốc gia” nào đó phải bỏ đất nước ra đi…, nhất định những thành phần đó phải thuộc nhóm người “… ngả về phía tập đoàn đầu lãnh mafia cộng sản và nó thường được sự đồng tình của tập đoàn đầu lãnh mafia cộng sản giống như cái gọi là thành phần thứ ba ở miền Nam trước tháng 4-1975, nên thành cái đuôi của cựu đại tá quân đội phản nhân dân Bùi Tín, là đúng “bù đầu cù lủ xập” vậy. Nói cách khác, nếu những vị “quốc gia” nào đó chịu khó vận dụng trí não để suy nghĩ tìm hiểu tại sao từ cuộc thất trận của Hai Bà Trưng, “đầu voi trước ngọn Cờ Vàng”; những thăng trầm của đất nước suốt 20 thế kỷ; dù cũng có những Lê chiêu Thống, Trần di Aí v.v… Việt Nam vẫn tồn tại và phát triển cho đến ngày nay, thì đã không có hành động và những lời nói đó để Bùi Tín lấy nó làm quân bài tẩy trong cuộc chơi xì-phé chính trị trên chính trường của người tị nạn cộng sản ở hải ngoại. Người Việt Nam chân chính đang đấu tranh cho mục tiêu này. Xin đặt một câu hỏi:

Đi tìm một lá cờ khác?

Tiêu diệt tất cả các đảng phái và người yêu nước ngoài đảng bằng bạo lực; âm thầm đảo chánh Chính phủ Liên hiệp Kháng chiến; chụp mũ, hạ nhục cựu hoàng Bảo Đại trong việc tiếp nhận độc lập từ thực dân Pháp; chiếm cả nước Việt Nam mà “cờ đỏ sao vàng” là tượng trưng cho tất cả những tiến trình đẫm máu và lưu manh đó. Nó phải giữ được vị trí độc quyền thì quyền lực của đảng Việt gian cộng sản mới được bảo đảm. Nhưng có một việc mà chúng thất bại là đã không thể tiêu diệt được Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ. Dù xa xôi cách biệt đất nước cả một đại dương, Cờ Vàng vẫn là đối tượng duy nhất, là mũi tên duy nhất… có khả năng xuyên thủng “cờ đỏ sao vàng”. Cờ Vàng là đồ long đao treo trên cổ của chúng.

Hãy nghe Bùi Tín mềm mỏng cho có vẻ thể hiện tình ruột thịt anh em; cho có vẻ tỏ tâm lo lắng và thương yêu “đồng bào tị nạn cộng sản ở hải ngoại… và rất ư là dân… chủ” đầy chất kịch tính vuốt ve rằng:

“Tôi nghĩ, đấy là những ý kiến tự do, không ai có quyền cấm đoán, được nêu ra để tham khảo. Theo tôi, hiện nay không nên áp đặt một lá cờ nào. Chúng ta không nên sa lầy vào vấn đề này, không nên chia rẽ vì một lá cờ vốn mang tính hình thức nhiều hơn. Theo tôi, trong lúc này không nhất thiết phải treo, phải chào một lá cờ nào trong các cuộc họp của cộng đồng…”

Đi năm vòng bảy đổi, quanh co khúc khuỷu, rồi cuối cùng cũng phải trở lại đúng điểm khởi hành. Bùi Tín, dù là một con cáo già trong ngành tuyên truyền… đi đó, đi đây gặp đủ mọi loại người, nhưng tại sao vẫn vướng vào cái vòng oan nghiệt đó – vì con kên kên là con kên kên không thể là chim phượng được – mà chính những giòng lý luận đó đã cho thấy mặt thật của tên phản tỉnh cuội. Xin đi vào uẩn khúc “đi tìm một lá cờ khác”:

“Tôi nghĩ, đấy là ý kiến tự do, không ai có quyền cấm đoán, được nêu ra để tham khảo…” 

Gần ba thập niên qua, trên diễn đàn đấu tranh ở hải ngoại không có ai cấm đoán ai, hoàn toàn tự do nêu ý kiến, tự do tranh luận… Nhưng Bùi Tín lại đặt thành vấn đề là vì muốn tránh tranh luận để khỏi bị lòi mặt nên mới rào đón những điều vớ vẩn đó. Xin hỏi:

Khi đưa ra những ý kiến đó, Bùi Tín có nghĩ đến hoàn cảnh bị cấm đoán, bị tù, bị quản chế của những người trong nước như: Dương thu Hương, Hà sĩ Phu... và gần đây nhất, những người như Phạm hồng Sơn, Lê chí Quang v.v…?”  

Những cái “tôi nghĩ, theo tôi” của người viết “Mây mù thế kỷ”, xin cứ tự do giữ; còn những cái “tôi đọc, tôi tranh luận, tôi phê bình” là phần của người đọc, người đọc giữ. Đây chỉ là cách nói chung chung. Vì thực sự ý nghĩa câu viết đó không đơn giản như vậy đâu. Nó phải mang tín hiệu: Khi tôi nghĩ, theo tôi… đã có nghĩa là chân lý - không ai có quyền tranh luận với tôi! Đó là quán tính của người cộng sản, nhưng trong hoàn cảnh ở hải ngoại, Bùi Tín phải nói, diễn tả cho có vẻ lịch sự và dân chủ của một kịch sĩ mà thôi. Và, nó cũng là cái pháo đài bảo vệ cho ý kiến: Theo tôi, hiện nay không nên áp đặt một lá cờ nào. Xin Bùi Tín chỉ mặt kẻ nào đã áp đặt lá cờ nào?  Chỉ có bè lũ ngụy quyền Hà nội đang tìm mọi cách từ dụ khị, vuốt ve, đến áp lực ngoại giao, mua chuộc, hăm dọa để áp đặt “cờ đỏ” vào cộng đồng. Và, chính cựu đại tá quân đội phản nhân dân cũng là người dùng lý luận vừa mơ hồ, vừa cưỡng từ đoạt lý, phỉ báng cả tập thể tôn vinh Cờ Vàng, gián tiếp áp đặt Cờ… (chưa rõ, nhưng phải đoán là đỏ) vào cộng đồng tị nạn. Vậy, có phải hành động này là cách áp đặt gián tiếp hay không?

“Chúng ta không nên sa lầy vào vấn đề này, không nên chia rẽ vì một lá cờ vốn mang tính hình thức nhiều hơn…”

Tuyên truyền ru ngủ, đưa người đọc vào thế lưỡng lự không thể có quyết định, gây bất đồng ý kiến trong quần chúng nhân dân đến xung đột tư tưởng, tạo cho hàng ngũ địch rối loạn v.v… là ngón nghề của tập đoàn Việt gian cộng sản. Cách viết của cựu phó tổng biên tập báo Nhân dân của đảng Việt gian cộng sản cũng không nằm ngoài nghiệp vụ này. Xin nêu ra đây vài mâu thuẫn cố ý trong cách lý luận của Bùi Tín.

Bôi bác, sỉ nhục để dìm Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ xuống vũng bùn đen; dựng ra nhân vật thứ ba để tránh nói đó là ý của mình, Bùi Tín ca tụng cờ đỏ sao vàng: “… cờ đỏ có một quá trình lịch sử hào hùng… nhiều người cho rằng cần phải giữ lá cờ đỏ sao vàng vì nó tiêu biểu cho thời kì lịch sử…”, nhưng rồi lại tạo ra mâu thuẫn với cái ý kiến rằng “… không nên chia rẽ vì một lá cờ vốn mang tính hình thức nhiều hơn…”. Vậy, ý thầm kín của Bùi Tín nằm ở đâu?

Mỗi quốc gia một lá cờ. Khi nhìn lá cờ là biết ngay nó tượng trưng cho quốc gia nào, là điều quan trọng không ai có thể chối cãi, vậy mà Bùi Tín dụ dỗ là quên đi tính cách quan trọng của nó bằng lý luận rằng “… lá cờ vốn mang tính hình thức nhiều hơn”Nói rằng tính hình thức nhiều hơn, thì, tại sao đại tá lê-dương cộng sản lại chỉ quay mũi súng vào cờ Vàng Ba Sọc Đỏ của tập thể người tị nạn cộng sản; đồng thời tuyên dương cờ máu có một quá trình lịch sử hào hùng và cần giữ lại?

Nếu tỉnh tâm đọc thì sẽ thấy ngay cái lưu manh của đảng Việt gian cộng sản và Bùi Tín. Bởi vì, nói rằng lá cờ vốn mang tính hình thức nhiều hơn chỉ là cách tạm lùi để người tị nạn bị lôi cuốn vào trận hỏa mù lý luận nên không còn ý thức đặt trọng tâm vào “cờ”; vì “cờ máu”, dù được Bùi Tín ca ngợi và cần giữ lại, cũng chỉ mang tính hình thức. Thật rõ ràng, Bùi Tín dùng chữ nghĩa để lừa người tị nạn cộng sản chấp nhận “quên quá khứ” để “hòa nhập” với ngụy quyền Hà-nội vì cờ vàng, cờ đỏ chỉ là những miếng vải màu mè (hình thức) mà thôi!

Và, nếu nó là hình thức, Bùi Tín hãy kêu gọi đảng Việt gian cộng sản vứt nó đi, trước khi kêu gọi người khác. Nhưng Bùi Tín không bao giờ thực hiện điều này!

Sau khi cái bẫy đã được giăng ra, đương sự bắt đầu nhẹ nhàng gạt cờ Vàng Ba Sọc Đỏ bằng cách lồng vào cái ý kiến một chiều rằng: “Theo tôi, trong lúc này không nhất thiết phải treo, phải chào một lá cờ nào trong các cuộc họp của cộng đồng”, tức là khéo léo dẹp đi cái biểu tượng tinh thần đấu tranh của người tị nạn. Thì đối lại, Bùi Tín không hề có một lời, một chữ cho việc đòi tập đoàn chóp bu Việt gian cộng sản khi họp cũng không nhất thiết phải treo cờ, phải chào một lá cờ nào trong các cuộc họp của bộ chính trị(?). Một phương pháp mềm mỏng và lịch sự để thuyết phục người tị nạn chấp nhận treo cờ trắng.

Tóm lại, đảng Việt gian cộng sản và “cuội” của nó sẽ không bao giờ sa lầy vì bãi lầy do chúng bày ra và chủ động; việc sa lầy chỉ dành cho “ngụy” nếu tiếp tục mơ hồ vì viên thuốc độc bọc đường của cựu đại tá quân đội phản nhân dân, Bùi Tín!!!

Nếu đem so sánh cựu đại tá nhà báo Bùi Tín với các đồng chí như: Vũ thư Hiên, Trần Khuê, Nguyễn thanh Giang… các me-xừ này thua đương sự thật xa. Vì các tên này, cho đến hiện tại, chưa có tên nào ngon lành dám kêu gọi tập thể tị nạn bỏ Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ. Còn các đồng đạo của hắn như: anh em nhà Nguyễn gia Kiểng, Nguyễn gia Xương… đã có hành động le lói bảnh hơn các tên Vũ thư Hiên, Trần Khuê v.v… là dám chơi màn “thử phổi”, không treo cờ Vàng Ba Sọc Đỏ hay “cờ đỏ sao vàng” trong cuộc họp ở Ca-li mới đây, bị vặn hỏi và trả lời, đại khái: “Tạm cất cờ Vàng – trong lúc này”. Có lẽ, vì, đang bận rộn thực hiện kế hoạch của Bùi Tín rằng: không nhất thiết phải treo, phải chào một lá cờ nào trong các cuộc họp của cộng đồng… cho đúng nhạc điệu của vở tuồng “đồng thanh tương ứng; đồng khí tương cầu”!

Tập đoàn chóp bu ngụy quyền Hà-nội, ngay như Nguyễn đình Bin cũng chỉ dám nói “xúc phạm… nổi cộm… không chấp nhận được”; nhưng so với Bùi Tín, phải nói là Bùi Tín có cái “đầu lạnh, tỉnh táo” hơn cả bọn trong bộ chính trị, nên đã đòi bỏ Cờ Vàng để chỉ còn lại cờ máu…

****۞****

Xét những điểm về “Cờ Vàng – Cờ Đỏ” trong tập sách “Mây mù thế kỷ” của Bùi Tín, rồi so sánh với những vấn đề trong hiện tại, ta có thể rút ra một số điểm:

-  Nếu Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, vì một lý do nào đó, biến mất thì chỉ còn lại một lá cờ duy nhất là “Cờ đỏ sao vàng”; cuộc đấu tranh của cộng đồng nói riêng, dân tộc Việt Nam nói chung, cũng phải đi theo Cờ Vàng.

- Trường hợp này, cộng đồng tị nạn có thể trở thành một bộ phận của ngụy quyền Hà-nội, nằm trong “Mặt trận tổ cuốc”. Thế nên, đoàn “công tác” của Nguyễn đình Bin có sự hiện diện của “Mặt trận tổ cuốc” là nguyên nhân của mục đích đó.

- “Đi tìm một lá cờ khác” là đưa tập thể tị nạn vào thế mất chân đứng vì “cờ khác” là cờ nào? Đỏ hay trắng? Ai là người có đủ thẩm quyền (Nông đức Mạnh hay Phan văn Khải…) để chuẩn nhận lá cờ mới? Nó cũng đồng nghĩa với ý kiến của Bùi Tín là khi “hội họp không nhất thiết phải treo cờ…”, chỉ cần màu trắng của bốn bức tường là đầy đủ.

- “Mây mù thế kỷ” được chuẩn bị từ lâu và giữ vai trò gây rối loạn về mặt tâm lý, tư tưởng, văn hóa trong cộng đồng tị nạn.

- Tất cả đều quy về một mối: “Triệt hạ Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” để chỉ còn lại “Cờ Đỏ Sao Vàng”.

- Nếu chấp nhận “Cờ Đỏ Sao Vàng” thì đã không có cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại.

Xin mượn lời nói mộc mạc của một em nhỏ trên Diễn đàn Dân chủ để kết thúc bài viết này. Đồng thời, đề nghị me-xừ Bùi Tín nên có chút suy tư sau khi đọc. Lời nói đó như sau:

“Ngày xưa vì cờ đỏ mà các em phải theo gia đình đi vượt biên chết sống khó lường lại bị đảng CSVN nguyền rủa là cặn bã xã hội. Khi cận kề tử thần trên biển, gia đình của em nhờ cờ Vàng để kêu gọi trợ giúp và ghe nhắm hướng cờ Vàng trên các đảo tị nạn để tìm đến tự do. Ngày nay đảng CSVN bán nước cho Trung cộng lại kêu gọi các em “treo cờ đỏ, bỏ cờ vàng”…

_________

Biển Đông

2-2010